Huyền thoại Xạ thủ đơn độc ở Flesquières

Tổng tư lệnh Anh là Thống chế Sir Douglas Haig cho rằng việc không xuyên thủng được phòng tuyến của quân Đức tại Flesquières đã cản trở một cuộc đột phá rộng hơn mà lẽ ra kỵ binh của ông có thể tận dụng được. Ông đến thị sát chiến trường vào ngày 22 tháng 11 và chứng kiến xác 12 xe tăng Anh. Haig đã được một nhân chứng kể lại rằng các xe tăng đã bị hạ gục bởi pháo binh Đức. Lời kể cho biết các lính pháo binh Đức đã bỏ chạy trước cuộc tiến lên của xe tăng Anh nhưng một sĩ quan Đức đã tập hợp một số người còn lại giữ vững vị trí chiến đấu, và đã vô hiệu hóa 8 hoặc 9 xe tăng Anh.[3] Các nguồn tin khác kể rằng viên sĩ quan đã tự mình điều khiển khẩu pháo và đã tiêu diệt được từ 5 đến 16 xe tăng.[3][4]

Một lời kể khác tuyên bố đã chứng kiến thi thể của xạ thủ pháo binh Đức là của Đại úy Geoffrey Dugdale, một sĩ quan tham mưu của Lữ đoàn 60 thuộc Sư đoàn 20 (Hạng nhẹ) Anh, chính ông này đã chứng kiến phòng tuyến của quân Đức bị chiếm vào chiều ngày 20 tháng 11.[3][5] Geoffrey Dugdale kể rằng "điều đầu tiên chúng tôi đến là một vị trí pháo dã chiến của Đức, mọi khẩu pháo đều không hoạt động, ngoại trừ một khẩu. Tại đây, có một sĩ quan Đức duy nhất đã chết. Trước mặt sĩ quan Đức là năm chiếc xe tăng mà rõ ràng là ông ta đã thành công trong việc hạ gục bởi chính một mình ông ta. Một người dũng cảm".[3] Nguồn tin của Dugdale là một trong những nguồn tin được chuyển đến cho Haig.[5] Đơn vị của Dugdale đóng quân tại Villers-Plouich, cách Flesquières khoảng 5 km về phía nam, mặc dù câu chuyện có thể gắn liền với địa điểm đó vì đây là nơi xảy ra tổn thất lớn nhất về xe tăng Anh. Dù vậy, lời kể của Dugdale cũng không đưa ra bằng chứng thực tế nào cho thấy viên sĩ quan Đức vận hành pháo một mình, vì đồng đội của sĩ quan này có thể đã rút lui thay vì bị giết cùng với ông ta.[3]

Vào ngày 24 tháng 11, theo lời kể của một sĩ quan trong tiểu đoàn 1, Vệ binh xứ Wales, rằng chỉ huy lữ đoàn của họ đã ra lệnh cho họ tìm thi thể của một sĩ quan Đức, được cho là một thiếu tá và tiến hành chôn cất. Mặc dù họ đã tiến hành tìm kiếm nhưng thi thể vẫn không được tìm thấy.[3]

Haig viết trong nhật ký của mình rằng xạ thủ đơn độc có thể diệt nhiều nhất là 9 xe tăng. Ông coi câu chuyện này là một lời nhắc nhở hữu ích cho binh lính của mình về tầm quan trọng của việc phối hợp chặt chẽ bộ binh với xe tăng để đóng vai trò thực hiện trinh sát và chiến đấu quét sạch các vị trí pháo binh của quân Đức.[6]

Câu chuyện đã tạo cho Haig một lời giải trình thỏa đáng cho việc tiến quân không thành công ở Flesquières, và mang lại sự động viên cho các đội xe tăng Anh đã không đột phá được trên mặt trận.[3][5] Trên thực tế, Sư đoàn bộ binh 54 của Đức thời gian gần đó đã tham gia một khóa huấn luyện chống tăng cụ thể, điều này có thể giải thích cho sự thành công lớn hơn của họ trong việc chống lại cuộc tấn công của Anh so với các đơn vị khác của Đức.[6]

Haig đã đưa lời kể về xạ thủ đơn độc trong công văn báo cáo về trận chiến, đăng trên tờ London Gazette vào ngày 1 tháng 3 năm 1918 và được đưa tin rộng rãi trên các tờ báo đương thời.[3] Haig có lẽ dự định câu chuyện sẽ giải thích sự thất bại ở Flesquières, mặc dù Thiếu tướng JFC Fuller, người giúp lập kế hoạch tấn công đã tỏ ra khó chịu vì Haig đã đưa nội dung đó vào.[3][7] Haig cũng bị chỉ trích vì ca ngợi sự dũng cảm của xạ thủ đơn độc mà không khen ngợi sự dũng cảm của các đội xe tăng của ông. Người ta cũng cho rằng lời kể của Haig có thể nâng cao tinh thần của quân Đức và dẫn đến việc đặt câu hỏi về giá trị sử dụng của xe tăng, liệu nhiều chiếc như vậy có thể bị hạ chỉ vì một khẩu pháo hay không.[3]

Việc chiếm được hai ngôi làng này đã đảm bảo an toàn cho hai bên sườn của Sư đoàn 51 (Cao Nguyên) Lực lượng lãnh thổ (Territorial Force) của Anh, mở đường tiến cho trung tâm cánh trái tấn công của chúng ta tiến lên sườn Đồi Flesquieres chống lại các tuyến chiến hào của quân Đức ở phía nam Làng Flesquieres. Tại đây đã diễn ra giao tranh ác liệt. Bức tường gạch chắc chắn bao quanh khuôn viên Chateau đã cản trở bước tiến của chúng ta, trong khi súng máy của Đức đánh bật các nỗ lực tiếp cận.

Một số xe tăng bị hạ gục do trúng đạn trực tiếp từ các khẩu pháo dã chiến của Đức ở vị trí phía ngoài đỉnh đồi. Dù sao đi nữa, ngoại trừ chính ngôi làng, mục tiêu thứ hai của chúng ta ở khu vực này đã đạt được trước lúc giữa trưa.

Nhiều cuộc tấn công vào xe tăng của chúng ta tại Flesquieres là do một sĩ quan pháo binh Đức, kẻ này ở lại một mình với khẩu pháo của hắn, một mình vận hành một khẩu pháo dã chiến cho đến khi bị giết chết cạnh khẩu pháo đó. Sự dũng cảm tuyệt vời của vị sĩ quan này đã khiến mọi sĩ quan đều phải khâm phục!

— Thống chế Sir Douglas Haig, đăng trên Công báo Luân Đôn (Bổ sung) Số 30554. ngày 1 tháng 3 năm 1918. trang 2717–2726.

Tài liệu tham khảo

WikiPedia: Xạ thủ đơn độc ở Flesquières https://www.cwgc.org/our-work/blog/remembering-the... https://books.google.com/books?id=vPnbAAAAMAAJ https://books.google.com/books?id=SlSuDQAAQBAJ https://books.google.com/books?id=yrPNDwAAQBAJ https://books.google.com/books?id=f2NbYci74_0C https://books.google.com/books?id=00myJhLVIUUC https://www.thegazette.co.uk/London/issue/30554/su... https://books.google.com/books?id=Mcx7PGEdSKAC https://books.google.com/books?id=P7bNDwAAQBAJ